Vì vậy đến khi Dung Trình mở cửa ra, nhìn thấy đầu tiên chính là một photượng tượng ở bên ngoài. ‘Pho tượng’ buồn bả nhìn anh, bộ dạng giống như anh là một gã đàn ông bỏ vợ bỏ con vậy. 
Dung Trình bất đắc dĩ hỏi: “Tới bao lâu rồi?” 
Thích Nam vẫn giữ 108 kiểu tinh túy đáng thương, không nói lời nào, chỉ nhìnanh. Giờ phút này, ngay cả trong ánh mắt cũng không có vẻ khiển trách,chỉ toàn tự trách mà thôi. 
“Đừng giả đò.” Dung Trình thở dài, “Nói đi, em lại muốn cái gì?” 
Thích Nam đạt được mục đích, lập tức thu hồi gương mặt bi thương, vẻ mặt cóthể nói là trở lại tự nhiên hoàn toàn. Cô mở miệng nói: “Chú à, khi nàothì chú có thể đi thăm đoàn kịch của cháu? Ngày hôm qua đạo diễn đã biết cháu tới tầng 30 này, cháu sợ hình tượng rực rỡ của cháu bị tổn hại,cho nên chú rút tí thời gian đến thăm đoàn kịch cháu đi, cho anh ta biết em có một người bạn tốt như chú.” 
Đây chính là phương pháp giải quyết mà cô đã vắt óc suy nghĩ cả đêm. 
Cô nhìn anh, trong mắt tràn đầy mong đợi: “SEC ở ngay trước mặt thôi, rất gần, bước mấy bước là đến!” 
Dung Trình không trả lời ngay, ngược lại còn bới móc lời nói của cô: “Khôngphải anh là chú của em sao? Làm sao mà làm bạn của em đây?” 
Thích Nam không ngại chướng vật, quăng hết chính nghĩa, bộc lộ bản mặt thật:“Anh cũng có thể nói cho đạo diễn biết em là cháu gái của anh mà, nếunhư anh muốn như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vay-chung-minh-ly-hon/2392554/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.