“Em chỉ nhờ cô ấy pha dùm ly cà phê thôi mà, cũng đâu có phải bóc lột sứclao động gì đâu, tại sao đột nhiên lại từ chức?” Mới phát hiện ra khôngnhìn thấy trợ lý con kia, cô hỏi thăm mới biết được đối phương đã nghỉviệc, Thích Nam lo sợ nghi hoặc không hiểu, “Cứ coi như em bóc lột sứclao động đi, em cũng đâu phải là ‘chủ nô’ lâu dài của cô ấy đâu, nghỉnhư thế nào lại bỏ đi một chức vị tốt như vậy?”
Dung Trình giải thích một cách mơ hồ: “Nghe nói cô ấy bị thương trong lúc làm việc.”
Thích Nam suy ngẫm, sờ cằm, hỏi: “Cho nên, làm trợ lý của anh còn phải chạy tới công trường khuân vác bùn đất?”
Nếu không thì thật đúng là khó giải thích, một trợ lý ngồi trong phòng làmviệc thì tại sao có thể bị thương trong lúc làm việc đây! Chẳng lẽ là sự cố do giày cao gót?
Dung Trình: “……”
Thích Nam vắt óc suy nghĩ cũng không giải thích được, cuối cùng bỏ qua, sauđó cô hỏi một cách thản nhiên: “Trợ lý mới của anh là ai?”
“Hai ngày nữa bộ nhân sự sẽ gởi người tới, anh không quản chuyện này.” DungTrình thấy cô không tra hỏi chuyện trợ lý con nữa, âm thầm thở phào nhẹnhỏm.
Trên thực tế, làm trợ lý của anh, đương nhiên anh biết lý do người trợ lýmới kia từ chức, cũng như bởi vì anh biết rõ, cho nên không muốn ThíchNam biết được, sợ cô lại làm ra chuyện xung động.
Thích Nam lại giống như làm ra bộ dạng thờ ơ, nghe xong có cũng được mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vay-chung-minh-ly-hon/2392487/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.