Đèn đuốc sáng choang trong quân doanh, bất chợt truyền đến từng trận tiếng nói tiếng cười.
“Hỏi đi.” Có mấy người hạ giọng, đẩy đẩy đồng bạn phía trước.
“Làm gì cũng đều bảo ta hỏi...” Người bị ném củ khoai lang bỏng trên taybuồn bực than thở một câu, ngẩng đầu trộm lườm mỹ nhân mặc nam trangđang sắc thuốc, hít sâu một hơi rồi thở ra ngoài, “Ngụy đại phu..., cônương là nữ nhân của Nhã vương hay của Tạ đốcquân?”
Vị Vãn đang muốn lấy nắp vung nồithuốc, bị gã hỏi như vậy thiếu chút bỏng tay, may mắn trước kia thườngdu ngoạn trên thuyền hoa ở Sấu Tây Hồ, sớm thành thói quen những lời nói lớn mật này, vì thế trong tức khắc lập tức khôi phục bình tĩnh: “Takhông phải là nữ nhân của một kẻ nào, sao ngươi có thể hỏi như vậy?”
“À.” Tên binh lính kia có chút tiếc nuối cúi đầu, “Cả đoàn người đang tò mò, cô nương là nữ nhân duy nhất trong đại doanh Mạc Bắc chúng ta, hẳn cônương cũng nghe nói, Tạ đốc quân có tiếng không gần nữ sắc.”
TạKhâm không gần nữ sắc? Vậy khi ở đổ phường tất cả những gì nàng nghethấy nhìn thấy là gặp phải quỷ rồi hả? Nếu không phải ngại vì ánh mắtnghiêm cẩn của mọi người, Vị Vãn muốn bật cười to.
“Y không gần nữ sắc, sao các ngươi lại liên tưởng đến ta, không phải mâu thuẫn sao.” Nàng trào phúng cười, giọng điệu lạnh nhạt.
“Đây không phải là hy vọng ngài ấy sớm ngày tu thành chính quả sao.” Đoàn người cũng có trò hay để xem.
“Ha ha, chúc phúc này tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-van/2148806/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.