🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thật ra khẩu vị của tôi không được tốt cho lắm.



Tôi sớm đã mất vị giác, mỗi một món ăn nuốt xuống đều giống như nuốt đá.



Lúc tôi ngủ cũng thường tỉnh dậy vì đau.



Không biết nội tạng nào của tôi sắp hỏng rồi, mỗi khi đêm đến lại đau như dao cắt.



Nhưng tôi vẫn muốn ăn nhiều chút, ngủ nhiều chút.



Nhóc con cần mà.



Hôm nay tôi không cẩn thận dùng trâm quẹt vào tay, cắt thành một vết thương nhỏ, máu chảy ra màu đen sì.



Tôi không thể không thừa nhận, thế giới này có thể thật sự có thứ đồ quỷ dị như "cổ".



Lúc ở Quảng Nguyệt Cung được một tháng, A Man cuối cùng cũng quay về.



Em ấy lại đi sớm về khuya, gương mặt đầy gió sương, vừa nhìn liền biết là đi đường cả đêm.



Tôi nhìn vành mắt chợt đỏ lên của em ấy lúc em ấy nhìn thấy tôi, tôi liền biết được kết quả.



Em ấy quỳ trên đất, tựa lên đầu gối tôi: "Nương nương, là A Man vô dụng."



Em ấy lại khóc.



Em ấy không thường khóc thế này.



Mấy năm nay, em ấy chỉ từng khóc một trận lúc con ngựa em ấy nuôi chết.



Nhưng bây giờ em ấy hễ nhìn thấy tôi liền khóc.



Tôi thay em ấy vén những sợi tóc rối bù: "A Man vất vả rồi."



"Trưởng lão nói lâu quá rồi, cổ đó hạ từ trước khi nương nương đến tuổi cập kê, sớm đã ăn sâu vào xương tủy."



Trước tuổi cập kê sao?



Tôi vậy mà thở phào một hơi.



Ít

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-uong/2793377/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vị Ương
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.