118.Ta đã nghĩ rằng mình nghe nhầm.Tùy sư huynh từ trước đến nay vẫn vững vàng làm sao có thể đưa ra quyết định vô trách nhiệm như vậy? Y cũng là linh tu, nếu tùy tiện ra tay không phải cũng sẽ bị Thiên đạo trách phạt sao?Nhưng nhìn vẻ mặt Bùi sư huynh cũng bị dọa giống ta, ta liền biết vừa rồi đúng là ta không nghe lầm.Bùi sư huynh mở miệng hỏi trước một bước: "Đại sư huynh, huynh không phải cũng uống rượu rồi đấy chứ?"Tùy sư huynh: "..."Bùi sư huynh nói: "Huynh kết đan cũng chưa được bao lâu, cái này mà bị Thiên Lôi bổ chẳng phải là đến cặn bã cũng không còn sao?""Hung thú kia nghĩ cũng không sai", Tùy sư huynh nói: "Giết người không thấy máu là thượng sách."Bùi sư huynh thở dài, nói: "Đệ...sư phụ nói huynh chững chạc, chỉ sợ ông cũng không hiểu rõ huynh. Huynh có phần tâm này đệ rất cảm kích nhưng huynh cũng không cần đi liều mạng như vậy.""Cũng không phải là do huynh động thủ." Tùy sư huynh châm thêm ly trà, trầm giọng nói: "Nếu Thiên đạo thật sư có linh, hơn phân nửa sẽ đến ngăn cản chuyện nghịch thiên bậc này, phàm nhân không biết đạo lý trong đó sẽ đem lỗi lầm đổ lên đầu Quân Vương."Bùi sư huynh mở to hai mắt, hồi lâu sau mới nghẹn ra một câu: "Chẳng lẽ..."Ta nghe không hiểu ý của hai vị sư huynh liền hóa thành bảo bảo an tĩnh ngồi một bên ăn cháo, thỉnh thoảng vụng trộm ngước lên quan sát sắc mặt hai người.Cành lá non nớt từ trong tay áo Tùy sư huynh duỗi ra, Nguyệt KIến hoa thêu trên áo y như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-su-de-thuong-thuong-cha-co-gi-la/3605856/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.