116.Ta đặt tay vào lòng bàn tay Tùy sư huynh.Tuần Túc không tình nguyện mà chui ra từ trong tay áo ta, đôi mắt màu lam tròn trịa nhìn ta, lại nhìn Tùy sư huynh.Nó không biến thành hình người mà chỉ co lại thành một đoàn nhỏ dựa vào ngực ta, nhất quyết không chịu qua chỗ Tùy sư huynh.Bùi sư huynh vẽ ra một tấm phù, lúc muốn dán lên đầu nó thì đột nhiên nó lại nhảy khỏi tay ta, biến thành bộ dáng thiếu niên áo đen ngồi xổm trên tủ gỗ, nhe răng nhìn hai sư huynh."Quả nhiên là ngươi đang mê hoặc Tiểu sư đệ."Bùi sư huynh quyết định thả một đốm lửa nhỏ, đốt phù chú trong tay, lạnh lùng nhìn Tuần Túc.Tuần Túc cảnh giác nhìn Bùi sư huynh, lại nghiêng đầu nhìn ta, gọi: "A Chi"Nó nhìn thấy sư huynh ta có vẻ không có ý tiếp tục ra tay, mới cẩn thận một lần nữa ngồi xổm bên đầu gối ta giống như một con mèo lớn đen thui.Nó như vậy đúng là không nhìn ra nó là Hung thú đáng sợ.Ta vươn tay xoa xoa mái tóc đen rối bời của nó, nó ngoan ngoãn ngước mắt lên nhìn ta, ngao ô kêu một tiếng.Bùi sư huynh ở một bên nói: "Hung thú này tâm tư thật hèn hạ, nhìn trúng điểm dễ mềm lòng của Tuần Chi còn giả bộ như vậy."Tuần Túc không thèm để ý đến sư huynh ta, ngửa đầu lên liếm liếm tay ta. Đôi mắt xanh nhạt của nó như ướt dầm dề làm người khác luyến tiếc nói nặng lời với nó.Ta nghĩ nó cũng chỉ là muốn giúp ta trút giận mà thôi, cũng không phải thật sư có tâm tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-su-de-thuong-thuong-cha-co-gi-la/3605855/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.