103.Ta nằm trên Hồng Linh Phượng của Bùi sư huynh.Bùi sư huynh ngồi xếp bằng bên cạnh ta, huynh mặc một chiếc áo đỏ với hoa mẫu đơn lớn thêu trên vạt áo của mình. Huynh dùng hai ngón tay chấm một nốt chu sa đỏ lên giữa mi tâm ta, nói: "sư đệ ở đây nhìn huynh là được, việc này là một mình huynh làm thì huynh chịu, không cần đệ thay huynh chịu đâu."Dứt lời, huynh ấy liền cúi người xuống, mổ một cái lên vành tai ta.Ta biết ta không thể thuyết phục huynh ấy, chỉ có thể nói: "Vì những người kia mà bị Thiên Khiển thật không đáng."Bùi sư huynh nói: "Nếu phần đời còn lại của huynh vì hôm nay mà hối hận thì chi bằng để Thiên phạt bổ cho hồn phi phách tán."Ta nắm chặt lấy tay huynh nói: "Đệ không muốn sư huynh chết."Bùi sư huynh nói: "Sao nào, Bùi sư huynh chết rồi, đệ khóc cho ta sao?"Khi huynh nói, hơi thở ấm áp, ta nhét những con én trong tay áo vào tay huynh, không nhìn vào mắt huynh nữa, thì thầm: "Đệ đã gặp muội muội của huynh."Bùi sư huynh không biết chuyện Hung thú trong người ta, chỉ cho rằng ta mơ lung tung.Ta nói: "Nàng thấp hơn ta một chút, nhưng trong vài năm nữa có thể cao hơn ta... Nàng còn nói nhờ sư huynh mang theo én cỏ chôn ở gốc liễu ven sông, chờ mùa xuân năm sau, bọn họ sẽ biến thành én trở về thăm huynh."Bùi sư huynh nghe lời ta nhưng không lên tiếng nói gì."Nếu đã chết thì không còn gì cả." Ta nói: "Nếu Bùi sư huynh gặp Thiên phạt, phần cháo sau này ta nấu cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-su-de-thuong-thuong-cha-co-gi-la/3605849/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.