Tuyên Văn đế vốn là vô cùng yêu thương hai người con trai, nhưng trong hai huynh đệ ruột thịt này Lục hoàng tử lại luôn không hợp với thái tử.
Lần này phái thái tử đi tuần, Lục hoàng tử lặng lẽ theo đuôi, Tuyên Văn đế nghĩ đây có thể là cơ hội để hai đứa con trai hồi phục quan hệ. Lại thêm bắt buộc nhi tử cưới nữ tử chưa gặp qua làm vợ, mà cảm thấy áy náy, cũng liền đối với chuyện Lục hoàng tử mang theo một ‘nam sủng’ đi xa nhà, vờ như không thấy. Thậm chí vào lúc đại thần nghi hoặc thượng tấu cũng giúp chu toàn một hai.
Hoàng đế tuy rằng có xếp thám tử ở bên người mấy đại thần, nhưng trong hậu viện lại không nhiều, nhất là mẹ con Cố Khanh thất sủng nhiều năm. Nếu không phải có chuyện này, phỏng chừng mẹ con hai người sớm đã bị quên đến góc.
Sau đó có Lục hoàng tử nhúng tay, hoàng đế giờ còn chưa biết mình hạ chỉ, Lục hoàng tử mười dặm hồng trang chính đại quang minh cưới về là nam tử, còn nam tử xinh đẹp.
Do đi xử lý tai nạn, nghi thức cũng đơn giản hơn, trên đường cũng chỉ là nghỉ ngơi ở trạm dịch liền tiếp tục xuất phát. Nhưng cho dù như thế, giao thông không tiện thêm số ngân lượng cần quản lý vẫn là tốn hơn nửa tháng mới đến.
Đoàn người Lục hoàng tử một đường du ngoạn, cũng chỉ mới đến có một hai ngày, ở lại một biệt viện của Lục hoàng tử ở Giang Chiết.
Đoàn người thái tử hai ngày sau tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tro-thanh-tom-sue-ma-phan-dau/2284600/quyen-3-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.