Dạ An bị ánh sáng từ bên ngoài ảnh hưởng đến giấc ngủ, hai mắt to tròn khẽ chớp chớp đến khi quen dần mới tròn mắt nhìn xung quanh. Bộ não nhỏ hoạt động hết công suất suy nghĩ lý do vì sao bản thân lại xuất hiện ở nơi lạ lẫm như này.
Gương mặt ngơ ngác nhìn ngắm mọi thứ xung quanh, tất cả đều là những vật dụng lạ lẫm trước giờ chưa từng xuất hiện ở vùng quê. Sự hiếu kỳ đã thôi thúc Dạ An, cậu mau chóng xuống giường chân không đi trên đất chạy đến tham thú kệ tủ đựng mấy món vật dụng điện tử, đồ sưu tập của hắn.
Chiếc đồng hồ mini chỉ to bằng bàn tay, thậm chí còn có cái rất mỏng và còn trong suốt nữa cơ, và những chiếc xe ô tô đồ chơi lên đến hàng chục triệu.... Tất cả đều là những món đồ kì lạ.
_Cạch_
Tô Minh Viễn mở cửa đi vào, nhìn thấy tiểu cưng của mình đang bị thu hút bởi mấy món đồ lặt vặt của mình đến mức không nhận ra đã có người vào phòng hắn liền khẽ nở nụ cười. Nhìn tiểu cưng mi nhon dễ thương của hắn kìa, dáng người nhỏ bé quấn chiếc áo tắm dài đến gần mắt cá chân, hai má phúng phính, đôi mắt to tròn xoe thích thú với những món đồ lạ.
"Cưng à." Hắn tiến đến ôm lấy người, chỉ với một cánh tay của hắn đã có thể ôm trọn lấy cơ thể cậu.
Nhìn thấy người gọi mình là Tô Minh Viễn gương mặt ngốc ngốc liền nở nụ cười tươi, tay nhỏ chỉ vào cái tủ cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tri-trong-tim/3358663/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.