Lý Bắc Bắc đứng bên ngoài sân huấn luyện, trong tay cầm một hộp nhỏ đựng đầy cherry. Thời tiết năm mới bắt đầu ấm dần, cảm giác buồn ngủ sau giờ ngọ những ngày đầu xuân thật sự rất khó chịu, Lý Bắc Bắc chợp mắt xong mới nhớ ra cherry đưa đến lúc sáng còn chưa tới tay Tiêu Minh. Ánh mặt trời hôm nay rất dễ chịu, chiếu rạng cả người Lý Bắc Bắc, khiến mái tóc màu nâu của cậu hệt như đang tỏa sáng.
Tiêu Minh đứng từ xa đã nhìn thấy cậu, hắn chỉnh trang lại bản thân, vội vàng chạy tới: “Y tá Lý, cậu tìm tôi có chuyện gì sao?”
Cả người Lý Bắc Bắc run rẩy, hiển nhiên là trạng thái đã ngủ đẫy giấc: “Đồng nghiệp về thủ đô thăm người thân tặng tôi, tôi để lại cho anh một ít.”
Thấy đó là cherry, Tiêu Minh không nhận: “Cái này không tiện mang theo, cậu để dành ăn đi.”
“Tôi ăn rồi, đây là đặc biệt chừa cho anh.” Lý Bắc Bắc cố tình nhấn mạnh hai chữ “đặc biệt”, ngượng ngùng duỗi tay đưa cho hắn. Lòng tốt không dễ từ chối, Tiêu Minh cũng chỉ có thể nhận, hắn nói cảm ơn Lý Bắc Bắc rất nhiều, vẫn cứ xấu hổ như cũ, hai tai cũng đỏ lên. Kể từ khi trao đổi đồ ăn vặt với nhau, cả hai cũng hiểu rõ đối phương hơn.
Tiêu Minh biết Lý Bắc Bắc là một Beta danh xứng với thực, biết đối phương thích hóng chuyện và ăn đồ ngọt, biết gia đình Lý Bắc Bắc có tổng cộng ba người con, cũng biết cha mẹ Lý Bắc Bắc có mở một tiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tri-hoan-my/3186167/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.