Trong sách của Nam Mộc có một đoạn trích hiếm hoi mà Lục Hành Thư tán đồng:
Khi bạn thích một người, che miệng lại, ánh mắt chung tình sẽ thổ lộ, che mắt lại, khóe miệng cong lên sẽ nói yêu, bất đắc dĩ, bạn chỉ có thể quay người đi, nhưng bạn lại quên rằng chỉ cần bản thân ở bên cạnh người đó, mỗi một hành động cử chỉ của bạn đều đang bán đứng bạn, khiến những cảm xúc ấy phơi bày dưới ánh mặt trời, không thể nào che khuất.
Tình cảm của Lục Hành Thư đối với Hạ Thần cũng vậy, đến một ngày nào đó sẽ chẳng thể giấu diếm được nữa.
Mà hắn không muốn Hạ Thần bị người đời chỉ trích là kẻ thứ ba, là kẻ chen chân vào mối quan hệ của người khác.
“Phố Đông có một tiệm bánh ngọt bán bánh kem phô mai cực kỳ ngon, tiếc là không mang theo được.” Hạ Thần đi trên đường băng, đối mặt với cơn gió đêm nhẹ nhàng, mái tóc hơi dài khẽ rối, anh quay đầu nhìn Lục Hành Thư đang bước bên cạnh mình, háo hức nói, “Nhưng kẹo sữa ở tiệm đó rất ngon, đã rất lâu rồi tôi chưa được ăn.”
“Được, để tôi đi mua.” Lục tướng quân vô cùng kiên nhẫn trả lời.
Cả hai hiếm khi cùng có thời gian rảnh sau giờ ăn, bèn tới đường băng ở sân huấn luyện tản bộ, thời tiết đã ấm áp trở lại, đi tiêu thực một chút sau khi cơm nước xong là một lựa chọn không tồi.
Hạ Thần nói đến đây thì cúi thấp đầu: “Nhưng còn phải xếp hàng.”
“Không sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tri-hoan-my/3186165/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.