- Bắn đi
Hắn nhìn Isabel, nhếch mép, ngón tay từ từ bóp cò.
Tiếng súng vang dội cả căn phòng, hết thảy mọi người đều bàng hoàng xen lẫn ngạc nhiên, An Nhiên như chết sững.
Người trúng đạn là Hạo Thiên, anh đã chạy ra đỡ cho Issabel.
- Hạo Thiên!!!
Issabel mặt biến sắc, hốt hoảng đến đỡ Hạo Thiên đang khuỵ xuống, tay giữ chặt vết thương đang chảy máu, sắc mặt anh đang cố gắng chịu đựng.
- Đủ rồi Issabel, em nông nổi quá rồi, về đi!
- Em...
- Từ khi nào em trở nên ngoan cố vậy...
Hạo Thiên chưa kịp nói hết câu, đôi mắt bỗng dưng trùng xuống, anh rơi vào bất tỉnh vì mất quá nhiều máu. Issabel run sợ, hét lên
- John, mau gọi xe cấp cứu, nhanh lên!
John vội vã lôi điện thoại, chưa kịp bấm số đã bị Vương bắn nát điện thoại, hắn căm phẫn nhìn người đàn ông đang cười ngạo nghễ ở trên kia.
- Issabel, cô sợ quá hoá rồ à? Gọi xe cứu thương đến đây chả phải là tiết lộ thông tin về cô và ta sao?
Issabel đỡ Hạo Thiên, căm phẫn nhìn Vương
- Tôi mặc kệ, tôi không thể để anh ấy chết được, vết thương trúng tim, nếu không mau anh ấy sẽ...
Issabel khóc lên như một đứa trẻ, có lẽ cô cũng đang chịu nỗi đau giống Hạo Thiên, cô sợ, sợ cảm giác mất anh, cô sợ anh ra đi là do mình, mọi chuyên đều do cô gây ra.
An Nhiên ngã khuỵ xuống, vết bỏng đã hành hạ cô, tinh thần cô càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-toi-la-vuong/2187750/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.