Suốt 17 năm cuộc đời tôi, chưa từng thấy màn pháo hoa nào đẹp rực rỡ đến vậy.
Ngọn pháo được đốt bay lên, nở bung ra tạo thành những bông hoa đầy sắc màu.
Tôi chưa từng thấy chúng đẹp đẽ, nay cảm thấy chúng thật đẹp biết bao nhiêu...
...Hay chăng là vì em, đang đứng bên cạnh tôi?
********
Eun Ri kéo em chạy đến bên tôi. Em đúng là ánh dương chói lòa, đi đến đâu tỏa sáng đến đó.
Em rạng rỡ trong bộ váy màu xanh da trời dài quá dầu gối, tay áo dài được viền trắng thanh lịch. Cổ áo được em bẻ xuống gọn gàng. Sau lưng em thắt một chiếc nơ màu trắng bản to. Mái tóc ngắn ngang vai được em xõa dài, ôm trọn gương mặt trắng hồng. Chiếc kẹp mái hằng ngày được thay bằng một chiếc kẹp có hình bông hoa trắng sứ làm từ ngọc, càng tôn lên gương mặt thanh thoát.
Trái tim tôi khẽ rung lên, nhưng đáy lòng lại rạo rực như có gì đó đang bùng cháy.
"Những tên sói khác đừng nhìn làm mòn cô gái của tôi"
Em đến bên tôi, gần như vậy, mà lại xa như vậy, thanh cao như vậy.
Tựa như chỉ cần vươn tay là ôm trọn vào lòng, lại hồ như cao đến mức cho dù cố vươn tay thế nào cũng không thể với tới.
Em thật gần, mà cũng lại thật xa.
Đánh mất một lần, cũng chính là đánh mất mãi mãi...
_________________
" Anh có thể đánh mất em sao? "
Eun Ri bụm miệng cười. Biết ngay mà biết ngay mà, nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuong-nen-anh-se-cho-phan-mot/2222651/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.