Ka Hee tỉnh dậy khá muộn vào sáng sớm ngày đầu năm mới.
Cô mở mắt. Ngồi dậy, nở một nụ cười.
Ánh nắng ban mai đầu tiên len qua khung cửa sổ chiếu sáng cả căn phòng. Không biết làm sao, Ka Hee thầm cảm thấy, căn phòng của cô trở nên thơ mộng hơn hẳn.
Đầu năm mới đón ánh nắng với mọt nụ cười, điều này cô vẫn thường hay làm mà.
Sau khi làm vệ sinh cá nhân, Ka Hee nhẹ nhàng tách cửa bước ra khỏi phòng, tránh làm kinh động đến Eun Ri đang say giấc ở bên trong.
Cùng một lúc, Jun Seok cũng bước từ trong phòng bước ra.
- Chào buổi sáng! - Ka Hee lên tiếng chào hỏi trước, kèm theo một nụ cười, sau đó cô không nhanh không chậm đi ngang qua anh ra khỏi nhà.
Anh ở bên trong thầm ớn lạnh. Không phải bình thường đêu là anh chào hỏi cô sao, hôm nay trời đổi gió rồi chắc!? Không không, anh chỉ mong không có bão.
Nói thì nói vậy, nhưng ai cũng có thể nhìn thấy nụ cười trên khóe môi anh. Mà nguyên nhân chắc là do chiếc kẹp tóc hình chữ H đang nằm gọn trên mái tóc Ka Hee đây mà...
Không còn gì hạnh phúc hơn thế.
Quay trở lại với Ka Hee. Cô ra ngoài cổng nhà và mở hòm thư được gắn trên bức tường gạch cũ kĩ. Cô lấy trong hòm ra một hộp quà to, cùng một cái phong thư màu đỏ, sau đó cô đi vào nhà.
Đây chắc chắn là quà sinh nhậ mà bố cô đã gửi đến.
Để tránh làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuong-nen-anh-se-cho-phan-mot/2222594/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.