Thấy Ka Hee đứng thất thần một lúc lâu, bà Kim liền hiểu chuyện lên tiếng:
- Đó là quản lí của Jun Seok! Hai đứa nó thường đi về nhà để bàn công việc.
- Thỉnh thoảng con bé cũng ở lại ăn cơm nhà ta nữa!_ Bà Lim tiếp lời.
- Tên con bé là Im Hae Mi, xíu nữa hai chị em làm quen nhau đi! Nó hơn Im Jin ba tuổi, con phải xưng hô cho lễ phép đấy!_ Bà Baek nhắc nhở.
- Thôi, hai đứa mệt rồi, vào phòng nghỉ đi!_ Bà Han lên tiếng, sau đó đẩy Eun Ri và Ka Hee về phòng.
- Dạ, chúng con xin phép! _ Eun Ri nói xong liền kéo tay Ka Hee ra khỏi phòng khách.
Nhìn theo bóng hai cô gái, các vị phụ huynh không khỏi thở dài một tiếng.
------
Căn phòng của hai người vẫn vậy. Có lẽ trong ba năm qua người tron gia đình không ai dùng phòng này, nhưng ngày nào cũng có lau dọn. Thành ra trông căn phòng rất mới, y hệt như ngày đầu họ đến đây vậy.
Eun Ri vào phòng, ném va li qua một bên, còn Ka Hee theo sau lẳng lặng không nói, chỉ là cô không còn sức nữa, cứ thế kéo lê chiếc va li kêu thành tiếng trên sàn nhà.
- Ai!!!!_ Eun Ri nằm phịch xuống giường_ Cái tên Young Min đó, thấy mình cũng không thèm chào mình một tiếng!
Vậy mà mình còn đang mong chờ hắn! Đúng là quá ngốc mà!
Bực sao thì bực, vẫn không bằng cái người kia. Eun Ri nghĩ, rồi nhìn qua Ka Hee đang thất thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuong-nen-anh-se-cho-phan-hai/2316737/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.