Jun Seok chạy ra ngoài bãi đỗ xe, ngó quanh quất vẫn không nhìn thấy cô.
Chợt, ánh mắt anh dừng lại ở một chiếc xe ô tô màu đen sang trọng. Anh tiến đến, sau khi xác nhận biển số xe thuộc tập đoàn họ Kim, anh gặp tài xế Kang đang chờ trong xe.
- Thiếu gia!
Ông Kang lên tiếng chào. Ông định hỏi Jun Seok điều gì đó nhưng lại thôi.
- Sao bác lại đến đây? - Jun Seok thở dốc.
- Tôi đưa tiểu thư Baek đến theo lời phu nhân - Ông Kang đáp - Hai cô cậu không gặp nhau sao? Tiểu thư đâu rồi?
- Cháu tưởng cô ấy đến nên chạy theo cô ấy... Nhưng hình như cô ấy chạy đi mất rồi.
Jun Seok chống hông, sau khi chắc chắn Ka Hee không còn ở đây liền nhờ ông Kang đánh xe đi tìm.
Anh đi lên phòng, quyết định không đi tìm cô nữa.
Anh không có nghĩa vụ phải tìm cô, nếu cô đã muốn chạy thì anh cũng không chạy theo.
Mở cửa phòng, tập hồ sơ kì lạ đặt ngay ngắn trên bàn, anh cầm lấy, mở ra xem thử.
"Con trai, dạo này con với Ka Hee có vẻ không tốt lắm. Con nhớ dành thời gian cho nó. Ngày mai mẹ sẽ nhờ con bé mang sách đến. Con nhớ phải thể hiện cho thật tốt nha... Yêu con"
Thật đáng ghét! Nhờ mẹ mà con bị hiểu lầm rồi đây!
Jun Seok mắng thầm. Anh thả người xuống tấm nệm, nhìn lên nóc tủ sách có vẻ hơi sạch sẽ thái quá...
Nhếch môi thành một đường cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuong-nen-anh-se-cho-phan-hai/2316731/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.