Ka Hee đi nhanh lên phòng 171. Cô mở cửa, rồi đặt sách lên bàn cho anh.
Đôi chân định rời khỏi căn phòng chợt dừng lại. Cô đóng cửa phòng, hướng ánh mắt lên trên kệ sách. Chiếc máy hôm qua cô đã lau sạch được phủ một mảnh vải trắng lên.
Đột nhiên khiến cô cảm thấy, giống như anh nói với cô, quá khứ nên bị chôn vùi vĩnh viễn. Cô không nên xuất hiện trước mắt anh thêm nữa.
Ka Hee đau lòng nhìn lên chiếc hộp bên cạnh máy radio. Cô với tay vươn lấy mở nó ra, phát hiện ra trong đây chứa chiếc đồng hồ cô tặng anh năm xưa, như một món quà làm quen.
Tự cười giễu. Cô đặt lại nó về đúng vị trí. Hôm qua chiếc hộp này không có ở đây, có chăng là do anh biết cô sẽ đến nên cố tình sắp xếp?
Ka Hee vừa nhận ra, nhanh như chớp cánh cửa phòng mở ra, suýt nữa khiến cô ngất xỉu.
Anh vừa tắm xong, mái tóc còn ướt, khăn tắm vắt ngang cổ đang vẩy tóc cho khô. Trên người mặc áo sơ mi trắng mỏng tanh để bung ba cúc. Gương mặt nam tính quyến rũ chết người.
Ka Hee đứng bất động một lúc. Sau đó, cô nhanh chóng giải thích:
- Em... Em mang sách đến cho anh theo lời bác gái... - Cô bặm môi, cúi đầu không dám nhìn thẳng - Em xong việc rồi, bây giờ em về ạ... Chào anh!
Vốn định chuồn nhanh, không ngờ cô vừa đi ngang qua anh liền bị anh kéo tay lại áp sát vào tường, cánh cửa theo đó đóng rầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuong-nen-anh-se-cho-phan-hai/2316729/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.