Lúc Ka Hee tỉnh dậy cũng đã xế chiều.
- A, cậu tỉnh rồi! - Eun Ri vui vẻ đến bên cô. Lúc này cô mới nhận ra trong phòng mình có rất nhiều người, hai bác sĩ, bốn y tá, anh Young Min, anh Im Jin, cả bốn vị phụ huynh kia nữa.
Trên gương mặt mọi người đang não nề, sau khi thấy cô đã tỉnh dậy thì vui mừng hơn một chút. Mọi người xúm lại quanh chiếc giường của cô, rất ân cần hỏi han.
- Cậu ngất xỉu nửa ngày trời rồi, may mà tỉnh lại đó - Eun Ri vừa xoa vai cho cô vừa nói.
- Ngất xỉu ư? - Ka Hee tròn mắt hỏi lại.
- Đúng vậy. Có anh nào đó đã đưa cậu về đây.
- Con không nhớ gì sao? - Bà Baek vuốt tóc con gái mình.
- Dạ...
Ka Hee lắc đầu. Cô chỉ nhớ hình như cô đang đuổi theo ai đó, còn sau đó thì không nhớ rõ.
- Cục cưng nghỉ ngơi đi - Im Jin nhìn cô mỉm cười, ép cô nằm xuống.
Ka Hee nhìn mọi người một lát, sau khi ông bác sĩ kê đơn thuốc liền nhắm mắt lại.
- Để tôi tiễn các ông, mời! - Young Min nói rồi cùng hai ông bác sĩ ra ngoài phòng.
Mọi người trong nhà cũng không nói nhiều, sau khi thấy cô đã ngủ, cũng yên lặng tách cửa ra ngoài. Không ai thắc mắc tại sao cô lại ngất xỉu, cũng không để cô hỏi câu nào.
"Mọi người có thái độ kì lạ quá" Ka Hee thầm nghĩ.
Cô cố nhớ lại đôi chút sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuong-nen-anh-se-cho-phan-hai/2316707/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.