Eun Ri có việc ra ngoài từ sớm.
Nói là có việc, thật ra chính là đi chạy bộ quanh bờ sông. Vì cô nghe Ka Hee nói, buổi sáng vừa đi bộ vừa ngắm cảnh rất tốt cho sức khỏe, hơn nữa ở gần bờ sông có rất nhiều hoa, rất thơm.
Eun Ri chạy đến khi thấm mệt, cô liền đến một chiếc ghế gỗ đặt gần bờ sông rồi ngồi xuống.
Thư thả ngắm cảnh và nghe nhạc, Eun Ri không biết có người đang gọi cô.
Mãi đến khi người đó vỗ vỗ vai cô, Eun Ri mới ngoảnh đầu nhìn.
- Cô là người Hàn phải không?
Eun Ri gật đầu một cái trước câu hỏi của chàng trai. Cô thầm nhủ "Chẳng lẽ tôi là người Châu Phi?"
- Tốt quá, cô có thể cho tôi ngồi cùng được không?
"Định tán tỉnh bà chắc?" Cô khinh trong lòng, nhưng thôi, tên này có vẻ cũng đẹp trai cao ráo, tạm chấp nhận.
Về phía anh chàng kia, sau khi ngồi xuống rất vô tư bắt chuyện.
- Tôi là Kris, còn cô tên là gì?
- Hm? Han Eun Ri? - Eun Ri trả lời qua loa, thầm nghĩ, tên này chắc chắn đã sống ở nước ngoài nhiều năm, nghe cái tên đã thấy Tây Tàu lẫn lộn rồi.
- Oh, đó là một cái tên đẹp - Kris khen, sau đó hướng mắt về phía xa - Cô xem, hoa nở đẹp quá. Ngồi đây cũng nghe được mùi gió thơm ngát.
- "Nghe" được "mùi gió"? - Eun Ri lắc đầu một cái, nhưng cũng bật cười trêu chọc - Nếu là mùi thì phải "ngửi", còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuong-nen-anh-se-cho-phan-hai/2316704/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.