Một buổi sáng lại đến. Bình minh lại lên, chim lại hót, đường sá lại nhộn nhịp.
Sau khi ăn bữa sáng, như thường lệ, Im Jin luôn là người rời đi sớm nhất.
Eun Ri nhìn Young Min trong bộ đồng phục sinh viên, cô có chút bất ngờ. Mặc dù không phải trước kia chưa từng nhìn cậu mặc đồng phục, nhưng hiện tại cô cảm thấy cậu rất chững chạc. Những ngày khi cô mới về nước, Young Min không thường hay đi học. Cậu thường mặc vest đen để đến công ty làm việc hơn. Hơn nữa đồng phục của sinh viên đại học có chút khác.
Hôm nay Young Min không lái xe, vì nhà trường không cho mang xe vào trong. Bác Kang tài xế vui vẻ chở họ đến trường trên chiếc xe tám chỗ.
Hình như không khí trường hôm nay có chút khác, có gì đó nhộn nhịp hơn. Cổng trường đông nghẹt những nữ sinh giơ banner và lightstick (*) đứng ở bên phải, và ở phía bên trái cũng là những nữ sinh, tay mỗi người đều cầm một phong thư màu đỏ và một hộp quà.
(*) Banner và lightstick thường được dùng để cổ vũ cho các thần tượng.
"Người hâm mộ của mày?" Young Min trầm trồ: "Ghê thật, vậy mà cũng ngang tao rồi."
Jun Seok cười khẩy một cái: "Bác Kang, bác vòng xe ra cửa sau, ở đây có chút không tiện."
Ngạc nhiên hơn là, Hae Mi cùng với mấy người bảo vệ đang đứng ngăn cản đám nữ sinh đang hú hét khi thấy xe của bọn họ. Không, điều ngạc nhiên phải là việc Ka Hee thấy một người rất giống anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuong-nen-anh-se-cho-phan-hai/2316664/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.