Ra Yeon tỉnh dậy vào sáng sớm hôm sau.
Cô uể oải ngồi dậy, phát hiện đầu đau như búa bổ, cả dạ dày trống rỗng cũng cồn cào sôi lên. Cô xoa xoa bụng, sau đó mới thực sự tỉnh ngủ, lại phát hiện ra mình đang ở trong một căn phòng lạ hoắc.
Ra Yeon thất kinh, nhìn xuống quần áo mình dưới tấm chăn vẫn còn nguyên vẹn, cô lật chăn, trên giường không lưu lại dấu vết gì, cô lại nhìn quanh phòng, xác định không có ai, cuối cùng buông ra một tiếng thở phào, rồi lại nằm xuống.
Ra Yeon lật qua lật lại, đầu óc choáng váng nhưng cô không tài nào ngủ nổi, rốt cuộc bật người dậy. Trên giường có một bộ quần áo, cô cầm lấy, vào phòng tắm tắm rửa cho sạch sẽ.
Xong xuôi, Ra Yeon cầm lấy túi xách, rời khỏi phòng.
Đi xuống thang máy, quả nhiên vẫn là trong quán rượu. Lúc này hãy còn sớm, nhân viên làm việc không nhiều, bồi bàn hôm qua thấy cô đến, gọi một tiếng: "Tiểu thư Park."
Ra Yeon bước đến, lại nghe ông ta nói tiếp: "Tiểu thư đợi một lát, tôi làm cho cô ly nước chanh giải rượu."
"Không cần." Cô xua tay, mở túi xách: "Tổng cộng bao nhiêu?"
"Hôm qua đã có người trả cho tiểu thư toàn bộ, không cần trả nữa."
Bàn tay cô dừng lại: "Ai?"
"Là một chàng trai, người đó bảo tôi không được nói cho tiểu thư biết." Ông bồi bàn cười cười: "Tiểu thư, trên thế giới này vẫn còn rất nhiều người tốt. Tiểu thư chỉ cần kiên trì một chút sẽ gặp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuong-nen-anh-se-cho-phan-hai/2316656/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.