Trời sụp tối, ánh hoàng hôn cuối cùng trong ngày rọi vào mặt kính xe tải. Hai ba người đàn ông khép tay ngó nghiêng nhìn vào bên trong, thi thoảng gõ gõ mấy tiếng.
Tư Thành định ấn nút mở kính nhưng Hà Tranh ngăn lại, anh cúi đầu cau mày nhìn cô một cái. Hà Tranh tỏ ra sợ hãi không chịu để ai biết mặt bọn họ.
"Mẹ nó, xin có gói cà phê mà xe nào cũng không có là sao? Giữ như mèo giữ cứt vậy? Này mở cửa đi, làm cái gì mà không mở cửa?"
"Tao đi qua xe khác hỏi."
Tiếng đám người nói chuyện vọng vào bên trong, cái người kia vẫn rất kiên trì gõ cửa kính. Tư Thành nhổm dậy, ngón tay ấn nhẹ, cửa hơi kéo xuống một đoạn bé tí, đủ để người bên ngoài thấy cặp mắt khó chịu của anh.
"Anh trai có cà phê hay thuốc lá gì không?" Gã ta liếc mắt vào trong xe, chỉ thấy loáng thoáng cặp chân trắng đang vòng bên hôn người đàn ông.
Gã trố mắt, cười khệnh khạng rồi giơ tay xin lỗi: "Anh trai đang bận công chuyện à? Xin lỗi đã làm phiền, cứ tiếp tục cứ tiếp tục."
Xong gã quay đi, miệng vẫn cười đểu giả, lầm bầm cái gì đó trong miệng.
Tư Thành đóng cửa, ngồi thẳng dậy, tay vươn xuống lấy bộ đàm: "Tiến hành đi."
Phía trước lập tức có vài ba tài xế trèo xuống xe, vẻ mặt tỏ ra mất kiên nhẫn vì vụ tai nạn lật xe trên đường xuống đồi, họ nhanh chóng quát tháo rồi kéo nhau tìm cách giải quyết. Đám đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuoc-tren-dau-moi/2553045/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.