Mẹ Trần đặt một album vào lòng rồi mở ra cho cô xem, Uyển Ngưng nhìn từng mẫu váy một cách tỉ mỉ ngắm nghía một lúc lâu rồi mới lật đi.Thấy dáng vẻ nghiêm túc của cô, Phong An Huy không nhịn được mà mỉm cười cảm giác hạnh phúc khi thấy cô nghiêm túc đến như vậy.
Lựa đi lựa lại thì cô đã chọn ra được hai bộ bản thân thích nhất trong album.Mẹ Trần nhìn vào liền bảo: " đây là bộ
An Huy chọn cho con đấy! "
Cô nghe xong liền ngẩng đầu lên nhìn anh, cả hai vô tình chạm mắt nhau trong vài giây rồi mỉm cười không nói gì.Ở với nhau từ năm 18 tuổi đương nhiên là sẽ hiểu rõ mọi thứ về nhau rồi
Vài ngày trước lễ cưới diễn ra, Uyển Ngưng cắn răng đi qua đi lại suy nghĩ rồi lại lẩm bẩm điều gì đó, Uyển Noãn thấy chị gái cứ đi đi lại lại thỉnh thoảng lại ghi chép điều gì đó đã được một lúc rồi, hơi nhíu mày rồi nói: " chị bình tĩnh xem nào? Có chuyện gì mà cứ đi đi lại lại thế? Làm em đau hết đầu rồi này!! "
Uyển Ngưng dừng lại nhìn em gái một cái rồi bóp mi tâm: " chị đang đau đầu đây này!! "
Uyền Noãn nghe xong liền hét lớn: " mẹ lên đây xem này! Chị Uyển Ngưng bị đau đầu rồi "
Bịch bịch... tiếng bước chân dồn dập chạy lên trên ngày càng gần, mẹ Khương lao vào bên trong hỏi: " sao đau
dลิ่น? "
-"..."
Uyển Noãn thản nhiên ngồi vuốt ve chú mèo huơ huơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thieu-gia-kho-chieu/3698293/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.