Phong An Huy hừ lạnh một tiếng quay đi chỗ khác tỏ vẻ giận dỗi cô,sau rồi lại nghĩ ra thứ gì đó liền quay sang hỏi: " em tính học xong thì có đi làm không? Không đúng không? "
- " hừm…chắc có "
- " …năm nay chúng ta đính hôn đi? "
Uyển Ngưng nhíu mày lại nghĩ anh chỉ nói đùa thôi: " em đang chuyên tâm vào luận văn "
Anh nghe xong thì gật đầu, ôm lấy cô vào trong lòng mà đung đưa: " anh quên mất! mà hôm nay em đã về nhà mẹ sao? Có vui không? "
- " vui! nhìn thấy cái cây dâu rượu đó lại làm em nhớ đến ngày em phải vượt rào chạy trốn!! Lúc đó là em cố tình đúng không? "
Phong An Huy ngượng ngùng gãi gãi đầu: " s…sao em biết? "
Uyển Ngưng hừ lạnh một tiếng quay phắt lại trừng mắt nhìn anh: " vậy mà còn bày đặt giả bộ không biết! Ghét ghê á "
- " Vậy bây giờ còn ghét không? " Phong An Huy dịu dàng cúi xuống bóp mũi của cô.Uyển Ngưng nắm lấy tay anh cùng đan tay: " còn!! Rất ghét vì ghét của nào trời trao của ấy "
Buổi chiều, Uyển Ngưng cùng Phong An Huy đi lên lớp học rồi lại người lại tách nhau ra, mỗi người một phòng riêng.Học đến khi nào ra chơi thì nhất định Phong An Huy sẽ lẽo đẽo đi tìm Uyển Ngưng nhưng không quên đem theo sữa và một ít bánh kẹo: " Em uống sữa không? "
- " sữa dâu? "
- " đúng vậy! Vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thieu-gia-kho-chieu/3430606/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.