Bà Khương đặt hoa quả xuống bàn mỉm cười nhìn cô: " năm nay con học xong à? "
Uyển Ngưng hoàn hồn lại, giật mình ngẩng đầu lên nhìn bà sau đó liền gật đầu: " đúng vậy! "
- " vậy…Uyển Ngưng! Con…có muốn gặp ba ruột không? "
Uyển Ngưng nghe thấy liền nhíu mày lại: " sao mẹ lại nói vậy? "
Bà Khương dừng lại vài giây sau đó lấy một bức thư từ trên đỉnh tủ xuống đưa cho Uyển Ngưng: " 2 năm trước, ông ta đã gửi cho mẹ bức thư này…địa chỉ ở trên ghi rất rõ! Mẹ nghĩ con nên đi gặp ba mình một lần trước khi ông ấy qua đời "
Uyển Ngưng mở bức thư ra đọc, cô không khỏi nhíu mày lại sau đó đóng bức thư lại ném lên bàn: " không đi!! "
Bà Khương cũng không nói gì, bà tôn trọng quyết định của cô.Uyển Ngưng đọc xong thì lại cảm thấy tò mò: " nhưng mà sao ông ta biết mẹ ở đây? "
- " 5 năm trước, ông ta đã đến nhà chúng ta! "
- " à…"
Bầu không khí lần nữa rơi vào trầm lặng cho đến khi Uyển Noãn lao vào trong nhà: " haha!! Mẹ ơi…nay con được Giang đầu gỗ cho bí kíp học toán rồi "
Thấy Uyển Ngưng ở trong phòng bếp cùng mẹ, Uyển Noãn tắt nụ cười hẳn trừng mắt nhìn cô: " ai đây? "
Uyển Ngưng kiêu ngạo hất tóc: " làm sao? Muốn từ mặt chị gái này sao? "
Uyển Noãn ném cặp vào ghế sofa lao đến ôm lấy mẹ cô mà thủ thỉ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thieu-gia-kho-chieu/3430466/chuong-83.html