" Sau đó Trần Minh Viễn nắm lấy tay tôi rời khỏi con ngõ nhỏ này.
Khác với vẻ căng thẳng vừa rồi, sau khi nói chuyện lại, dường như chúng tôi dần hiểu nhau hơn.
Tôi mặc anh vẫn đang nắm tay kéo mình rời đi, không phải là kiểu thô bạo như vừa rồi, mà là một cái nắm tay đầy nhẹ nhàng và ấm áp.
Tôi trộm liếc mắt nhìn anh, không biết có nên chấp nhận tình cảm này luôn hay không?
Có lẽ là tôi đã nhầm, thực ra anh vẫn luôn ấm áp như vậy, chỉ là tôi đang dần quên mất thôi.
Con phố sầm uất này cách khu chung cư của anh không bao xa, cho nên không mất nhiều thời gian tôi đã trở về đến nhà anh.
Đây là lần thứ hai tôi đến đây rồi.
Khi vừa mở cửa bước vào nhà, Trần Minh Viễn không thay đồ mà lập tức đi tới căn bếp đeo tạp dề vào, anh vừa đeo vừa nhìn tôi hỏi: “Em muốn ăn gì, anh sẽ nấu cho em.”
Tôi đứng chôn chân nhìn anh trong sự ngỡ ngàng, mới vừa về đến nhà anh liền hỏi tôi muốn ăn gì, liệu còn người đàn ông nào tốt đến cỡ này không?
Một người vô cùng tự tin và tự cao tự đại như anh, đâu đó vẫn mang nét của sự thăng trầm đã từng trải nghiệm vô vàn muôn kiểu của cuộc sống.
Hóa ra anh lại còn có mặt này, thật biết cưng chiều người con gái mình yêu.
Trong vô thức tôi đã không kìm nén được chính mình mà đi tới ôm chầm lấy anh.
Rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thay-giao-dang-ghet-ay-lai-la-sep-cua-toi/3501581/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.