Bữa ăn tối diễn ra vô cùng thuận lợi, tôi rất phối hợp diễn với anh, từ cách nói chuyện cho tới cử chỉ thân mật, chuyện gì cũng làm được.
Tiệc tàn cũng là chuyện của một tiếng sau, sau khi tất cả mọi người về hết, chỉ còn mỗi bố mẹ anh ta.
Bố anh là Trần Đức, còn mẹ anh là Dương Ninh Ninh. Cả hai người họ đều có khí chất vừa thanh lịch vừa quý tộc, khiến cho những người khác không khỏi kính trọng, nể nang vài phần.
Dương Ninh Ninh nhìn tôi rồi nở một nụ cười nhẹ: “Để thằng bé khó tính này mê đắm cháu thì chúng ta phải nể phục cháu rồi.”
Tôi cũng mỉm cười, xua tay nói: “Dạ không đâu ạ, cái này là anh ấy theo đuổi cháu, cháu không có làm gì cả.”
Bác Trần Đức hừm một tiếng: “Có bạn gái rồi mà thằng nhãi này không chịu nói sớm, bác ngày trước cho nó đi hàng chục mối xem mắt nhưng nó không chịu đi một lần nào cả, mà có đi thì cũng rất biết từ chối khéo với con gái người ta.”
Nghe bác trai nói hình như là đang mắng anh ta thì phải.
Đúng là người đẹp trai có khác, rất có tính đào hoa.
Bị ăn mắng đúng là đáng đời, nghe bố anh giáo huấn mà tôi thấy vui hết cả người.
Tôi không đáp lại, chỉ bình tĩnh nở nụ cười nhẹ rồi uống một ngụm nước, nhưng ngay sau khi nghe Trần Minh Viễn nói xong tôi không kìm được mà ho sặc sụa.
“Từ giờ bố mẹ không cần phải tìm mối cho con nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thay-giao-dang-ghet-ay-lai-la-sep-cua-toi/3489828/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.