Tôi diện một bộ váy đen ôm sát người cùng với thắt nơ màu trắng trên cổ, với thân hình nét nào ra nét đó, đường nào ra đường nấy, tôi có thể tự tin tuyên bố rằng mình mặc bộ này rất đẹp.
Cùng lúc đó sau khi hoàn tất diện đồ thì Trần Minh Viễn đã tới, tôi nhanh chóng cầm túi xách của mình đi xuống dưới cổng ký túc xá.
Vì sợ bị phát hiện nên tôi còn khoác thêm chiếc áo chống nắng siêu kín đáo của mình ra bên ngoài, mặc lên nhìn có khác gì con khùng không cơ chứ?
Cái bộ đồ mặc cùng với chiếc áo chống nắng, nhìn vào chẳng thấy ăn khớp với nhau tí nào.
Trần Minh Viễn đang đứng chờ tôi ở bên ngoài, anh ta vừa vặn nhìn thấy tôi diện bộ đồ trông khá kỳ cục.
Vừa mới đi tới anh ta liền hỏi: “Mặc cái gì đấy?” Anh ta không nhịn được, cứ bụm miệng nhịn cười.
Tôi không trả lời câu hỏi của anh, chỉ giục đi vào xe ngay lập tức.
Sau khi bước vào trong xe, lòng tôi nhẹ bẫng đi rất nhiều.
Vừa nãy có không ít người đi qua đi lại ngoái nhìn chúng tôi, tôi còn nghe được có người thì thầm to nhỏ nói: “Kia là thầy Viễn đúng không?”
Đúng là, chỉ dạy có mỗi lớp tôi thôi, thậm chí còn không phải giảng viên trong trường, thế mà danh tiếng đã vang xa khắp ngôi trường này rồi đấy.
Cũng may tôi nhanh trí khoác thêm chiếc áo chống nắng bên ngoài, nếu không kiểu gì cũng được lên trang nhất của trường, rằng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thay-giao-dang-ghet-ay-lai-la-sep-cua-toi/3489827/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.