Tôi chưa bao giờ viết văn miêu tả bằng tiếng Anh cả, lúc này bèn tìm mấy câu trên mạng ra rồi khéo léo viết sao cho hợp lý.
Thầy giáo đáng kính của em, thầy là một người tài giỏi và đẹp trai nhất thế gian này, thầy là một người thầy giáo mẫu mực luôn hết lòng vì sinh viên. Em yêu quý và kính trọng thầy rất rất nhiều.
Tôi viết ra những dòng này xong, tự khinh bỉ chính mình.
Cái gì mà thầy giáo đáng kính, cái gì mà thầy giáo mẫu mực? Anh ta là tên điên thì đúng hơn.
Tất cả vì điểm chuyên cần, tôi dốc hết lòng mình vì cái điểm chuyên cần chó má này.
Đến thứ năm, tiết của tên vô lại đó đã bắt đầu.
Trần Minh Viễn đang xem qua đoạn văn của tôi.
Đoạn văn dạt dào cảm xúc như thế này, anh mà không cho tôi qua, tôi sẽ liều mạng chó của mình với anh!
Nhưng quả thực đúng như tôi nghĩ, anh ta rất hài lòng với đoạn văn mẫu này của tôi: “Mặc dù mấy câu này ở trên mạng cũng khá nhiều, nhưng em có lòng viết những câu chữ lãng mạn như vậy, tôi cũng phải hết lòng vì sinh viên của mình mới phải.”
Phải như thế chứ, tốt nhất anh đừng dọa trừ điểm chuyên cần của tôi nữa!
“Em mau về chỗ đi, lần sau rút kinh nghiệm, đừng ngủ gật trong giờ nữa.”
Nghe anh ta nói vậy tôi rất cảm kích, đôi mắt tôi long lanh cảm động nhìn anh ta: “Thầy...”
“Với cả, em ngủ đủ giấc đi, đừng thức khuya quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thay-giao-dang-ghet-ay-lai-la-sep-cua-toi/3489820/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.