🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thật kì lạ là cho đến tận lúc hết giờ làm, Minh Nhân vẫn không hề đả động gì đến Phương An. Không giáo huấn, không phạt viết bản kiểm điểm, không đe dọa trừ lương,… Phương An khấp khởi mừng thầm.



- Phương An, cô đi cùng tôi – Minh Nhân nói trong khi Phương An đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị tan làm.



- Có việc gì vậy?



- Cô đến nơi sẽ biết.



- Được! Tôi biết rồi.



Phương An uể oải bước sau Minh Nhân. Ra đến phía hành lang, khi cô đang nhằm hướng cầu thang bộ mà bước thì bị Minh Nhân kéo lại.



- Cô đi cùng tôi đi!



- Anh biết là tôi không đi được thang máy mà? Để tôi leo thang bộ đi.



Tay Minh Nhân vẫn giữ chặt cổ tay cô, mặc cho cô vùng vẫy.



- Cô có bệnh còn không muốn chữa hay sao?



Nói rồi kéo cô bước vào thang máy. Cửa thang máy đóng lại, nỗi sợ hãi của Phương An cũng bắt đầu xuất hiện. Khoảng tối đen vô tận…trong một cái tủ chật hẹp… cánh tay một người đàn ông đang bóp chặt vai cô…



Hai mắt Phương An ầng ậng nước, bàn tay run rẩy lắm lấy chặt lấy vạt áo của Minh Nhân. Minh Nhân lo lắng nhìn cô, ánh nhìn mang theo cả sự thương xót xen lẫn bất lực. Rồi anh nhẹ nhàng kéo cô ôm chặt vào lòng.



Bên ngoài trời vẫn sáng trưng. Phương An mệt mỏi ngồi nghiêng người nhìn vào dòng xe cộ đang chen chúc phía bên ngoài cửa xe. Chiếc xe đang nhích từng chút một trên đoạn đường nội

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thanh-xuan/2096541/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.