Hoàng đế vừa đi, chúng thần lục tục hồi Văn Hoa điện nghị sự. Bởi vì khi bệ hạ rời đi thì đầy mặt giận dữ, chúng thần lại toàn là những kẻ thích ngồi lê đôi mách, thành ra cứ lén quan sát thần sắc thừa tướng, thấy y vẫn đạm mạc tự nhiên, chẳng khác gì lúc thường, nhìn không ra bất kì manh mối nào, không khỏi cảm thấy e sợ ba phần với lòng dạ “thái sơn sập phía trước mà mặt không đổi sắc” của y, nhất thời ai cũng không dám lớn tiếng nói chuyện.
Trái lại Từ Mộng Phi mở miệng trước: “Ba ngày sau là điển lễ mừng sinh nhật bệ hạ, sứ thần các quốc gia lui tới đông đảo, phủ Thuận Thiên cùng bộ Binh phụ trách an toàn của kinh kỳ, đã an bài thỏa đáng?”
Binh bộ thị lang chuyển lên một tấm địa đồ: “Hồi Từ tướng, đây là phòng bố đồ, quan ải các nơi đều có quân đội hùng hậu canh gác.”
Từ Mộng Phi tiếp nhận địa đồ: “Lát nữa ta sẽ xem.”
Lại hỏi: “Buổi chiều hoàng tử Thổ Phiên đến kinh, dịch quán đã an bài thỏa đáng?”
Lễ bộ thị lang trả lời: “Hồi Từ tướng, đã an bài Mặc hiên là nơi hoàng tử ngoại quốc sẽ nghỉ ngơi.”
“Được, lát nữa ta đi xem.” Từ Mộng Phi suy nghĩ một chút bổ sung rằng, “Phái người nghe ngóng xem về phương diện ẩm thực hoàng tử Thổ Phiên có gì kiêng kỵ, miễn cho sơ suất.”
Lễ bộ thị lang thưa vâng.
Từ Mộng Phi gật đầu: “Buổi chiều ngươi và ta cùng đi nghênh tiếp.”
Lễ bộ thị lang nói: “Vâng. Chỉ có điều…”
“Điều gì?” Từ Mộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-than-rat-ban/110281/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.