Tử Chiêu nén lại cảm xúc hỗn độn trong lòng, nàng cũng giương cung bắn tới đám truy binh đang đuổi theo phía sau.
Tử Hàm cuối cùng cũng đột phá vòng vây, viện quân lập tức dạt sang hai bên, nhường một đường cho hắn. Nhưng là, hắn vừa đi qua, tất thảy bọn họ lại trở về vị trí cũ, chia thành hai nhóm. Một nhóm bắn tên, một nhóm tuốt kiếm bên hông, dáng vẻ liều mạng, dường như không có ý định rút lui. Im lìm đáng sợ, cần cổ dường như cứng ngắc chỉ nhìn về phía trước.
Cảm thấy có gì đó không đúng, Tử Hàm mệt nhọc xoay người nhưng lại bị Tử Chiêu giữ lại: "Là bọn họ tự nguyện". Nắm tay nàng siết chặt, ánh mắt như cầu xin.
Vì một màn viện quân này, nàng phải chia quân ra làm hai. Năm mươi người đóng ở triền núi, từ trên cao xả hoả tiễn xuống lều trại của Thuần Vương, đủ gây ra chút oanh động. Còn lại năm mươi người này ở lại bọc hậu. Thuần Vương bằng mọi giá không thể để Tử Hàm sống sót trở về, hắn nhất định sẽ dốc toàn lực mà đuổi giết. Tất thảy một trăm người đi cùng nàng chính là quỳ gối, tự mình thỉnh cầu nàng dùng mạng của bọn họ đổi lấy mạng của hắn. Khi đó, Tử Chiêu không dám mở miệng đáp lời, nàng chỉ sợ một khi mở miệng, nàng sẽ không kìm được mà nức nở. Là nàng mang theo bọn họ tới đây. Cũng là nàng đưa bọn họ xuống hoàng tuyền. Mà Mục Tử Hàm, nàng không thể không cứu.
Năm mươi tử sĩ, sắt đá một mực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-su-toi-don-nguoi-vi-su-so-lanh/3151145/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.