Một hôm, sếp đi tiếp khách say xỉn, gọi điện bảo tôi đến đón.
Tôi lầm bầm bò dậy, khoác đại một cái áo khoác rồi đi đón sếp.
Vất vả lắm mới vác được sếp về nhà, tôi đã mệt lử như chó.
Kết quả, sếp bắt đầu say xỉn làm loạn.
Sếp ngồi dậy, vung tay, thâm tình nói với tôi: “Nhìn xem, ái phi, đây là giang sơn trẫm đánh hạ cho nàng.”
Cứu mạng, sao sếp say xỉn lại ngáo ngơ thế này.
Mỗi lần họp, sếp rất thích kết thúc bằng câu: “Cho tôi thêm năm phút nữa.”
Bên dưới lập tức than vãn rầm rì.
Tôi hỏi sếp: “Sao anh lại làm vậy?” Có phải có sở thích quái đản gì không?
Sếp vẻ mặt thâm trầm: “Hồi xưa đi học, mỗi lần tan học, giáo viên chủ nhiệm đều nói một câu, nào, các em học sinh, cho tôi thêm năm phút nữa.”
Tôi: "..."
Vậy thì sao?
Sếp tiếp tục nghiêm mặt: “Vì vậy, tôi muốn phỏng vấn các bạn, khi tôi nói câu này, các bạn cảm thấy thế nào?”
Còn cảm thấy thế nào nữa, muốn g.i.ế.c anh thôi.
Thật là rảnh rỗi sinh nông nổi.
Sếp phải tham dự một buổi tiệc rượu.
Bảo tôi làm bạn nhảy của sếp.
Tôi rất hào hứng: “Á á á sếp, cuối cùng em cũng được làm nền cho anh rồi sao?”
Sếp nhìn tôi từ trên xuống dưới: “Nếu để cô làm nền, sập cả sàn mất.”
Tôi: "..."
Đáng ghét, sếp mắng người mà không thèm dùng từ ngữ nặng nề.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sep-doc-mieng-cua-hua-tro-ly/3746060/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.