Edit: Liệt Tuyết(juukapup)
Nhìn Diệp Lận chạy lại chỗ sân khấu ngoài trời, cho dù bị bao nhiêu người vây quanh, vẫn nổi bật rõ ràng như thế, mà mình nãy đây thôi còn không nhận ra.
Có điều, anh vừa ngỏ ý mời dùng cơm, nhưng tôi nhất định sẽ không nhận lời.
Đưa tay che nắng, cảm thấy hơi nóng nực, quyết định đi vào nhà hàng trước.
Nhưng không chờ tôi xoay người, cánh tay đã bị người ta nắm lấy – “Tiểu thư, chờ chút.” – Tiếng nói tươi đẹp mang theo hương vị mùa hè.
Một cậu trai thanh tú, tôi cúi đầu nhìn bàn tay bị cậu ta nắm, có vẻ như vì vừa vội vội vàng vàng chạy tới, dùng hơi nhiều sức, nên hơi hơi đau.
“A, xin lỗi!” – Cậu trai cũng nhận ra hành động của mình, buông tay – “À mà, anh Diệp mời chị qua đó.”
Diệp Lận? Nhìn lướt qua đám đông tới chỗ sân khấu ngoài trời lần nữa.
“Diệp sư huynh nói mời chị qua bên đoàn làm phim chờ một chút, sẽ không lâu lắm đâu, chỉ mười phút thôi.”
“Sao tôi phải đi?” – Tôi cười nhạt nhẹ nhàng nói.
“Ơ?”
“Sao lại đứng ở cửa vậy?” – Là tiếng của Phác Tranh.
“…Chào, Tranh.” – Nghiêng người nhìn Phác Tranh cách chừng hai mét đang bước về phía tôi, mặt tươi tỉnh hẳn lên.
“Không phải là bị người ta không cho vào chứ.”
“Vâng.” – Tôi trầm tư một chút, cười đáp – “Vẫn đang chờ vị Đồ Long kỵ sĩ đây hộ tống mà.”
“Vào thôi, không khéo lại xỉu mất.” – Phác Tranh tới ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-mua-dong-am-ap/2010593/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.