*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi trở về khách sạn của dì đã là sáu giờ chiều.
“Còn biết đường về.” – Dì ngồi yên vị trong phòng khách sạn nhìn tôi cười.
“Dì uống trà chiều có vui không?”
“Vui vui vui, tất nhiên là vui”
Tôi bước tới ôm cổ dì – “Dì à, giận dỗi sẽ mau già đấy.”
Dì hứ một tiếng, quay đầu nhìn về phía lối vào, trong ánh mắt hiện lên rõ ràng sự không đồng ý – “Cậu còn trẻ, tôi cho cậu một cơ hội nữa, cậu có thể quay đầu bước đi.”
Tịch Si Thần chưa nói một lời, lạnh nhạt gật đầu đồng ý, cất bước tiến vào, cử chỉ thanh nhã.
“Nói gì thì nói, tôi cũng coi như bề trên của cậu.” – Dì ngước mặt.
“Vâng.” – Mỉm cười – “Ngài là dì của An Kiệt.”
Dì cầm lấy tách cà phê nhấp một ngụm, trực tiếp đi thẳng vào chủ đề – “Cậu hẳn phải biết, tôi không thích cậu.”
Tịch Si Thần thần thái lạnh nhạt thản nhiên – “Ngài thích hay không, cũng không quan trọng.” (Juu: thái độ gì đây o_0)
Dì sửng sốt cười nói – “Có ai nói với cậu chưa….Cậu thật lạnh lùng”
“Không ít.”
“Sao phải tìm tới An?” – Lời nói vừa chuyển, sắc bén lạ thường.
Tịch Si Thần quay đầu nhìn tôi, trong ánh mắt là sự dịu dàng chỉ có tôi thấy được, mà dịu dàng như vậy, lại khiến tôi có phần bồn chồn, chột dạ, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-mua-dong-am-ap/2010580/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.