"Thầy ơi!" Bạch Đường chạy theo thầy Phương trên hành lang, "Thưa thầy em muốn hỏi, đoạt xá có thật sao ạ?"
"Không ngờ em lại có hứng thú với cái này." Thầy Phương nói, "Dựa theo văn cổ ghi lại thì thật sự có tồn tại, nhưng chúng ta không có cách nào để nghiên cứu được cả."
Bạch Đường do dự hai giây, sau đó vẫn hỏi: "Vậy nó có xảy ra trong hiện thực không ạ?"
"Cái này thì phải xem xem em có tin hay không." Thầy Phương nhướng mày, nghiêm túc nói, "Việc đoạt xá cơ bản nhất là hồn lìa khỏi xác, nhưng với trình độ khoa học kỹ thuật của chúng ta hiện nay thì không thể khám phá hết bí mật về linh hồn, cho nên cũng không thể xác định được linh hồn có tồn tại hay không, có lẽ là rất lâu sau này, các nhà khoa học sẽ nghiên cứu được, khoa học kỹ thuật cũng sẽ phát triển hơn, có thể chứng minh linh hồn có thật, nhưng mà cũng là chuyện của tương lai, ít nhất là bây giờ chúng ta không nhìn thấy được."
"Cho nên mới nói, phải xem em có tin hay không." Thầy Phường cười nói, "Thế hệ trước của bọn thầy đa số đều tin, nhưng các em là thanh niên, có lẽ đều theo thuyết vô thần hết nhỉ?"
Không phải, cậu cũng tin, Bạch Đường rũ mi, có lẽ do bà ngoại tin Phật, từ bé cậu đã được bà ngoại dẫn đi đền chùa để cúng bái. Cũng đã tận mắt thấy mấy đứa nhỏ ở nông thôn đột nhiên phát điên, bác sĩ không tìm ra nguyên nhân gây bệnh, cha mẹ rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-loai-a-nay-ma-cung-co-o/3169049/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.