Thời tiết trên núi rất thất thường, một phút trước mặt trời rực rỡ, một phút sau có thể mưa to như trút nước. 
Minh Tinh biết thời tiết ở đây rất tào lao, nhưng nào có ngờ lại tào lao đến nhường này. 
Nhiệt độ nói xuống là xuống, mưa càng lúc càng lớn, thêm cả cuồng phong tàn sát bừa bãi trong rừng. Tiến độ quay phim bị gián đoạn, mọi người chỉ có thể tạm thời nghỉ ngơi đợi hết mưa rồi quay tiếp. 
Nhưng trời không chiều lòng người, mưa suốt một đêm vẫn chưa chịu ngừng. Hôm sau trời còn chưa sáng, Minh Tinh đang ngủ thì nghe cửa phòng bị đập rầm rầm. 
Hắn giật mình tỉnh dậy, lảo đảo ra mở cửa, chỉ thấy Tiểu Khương mặt mày lo lắng đứng bên ngoài. 
Minh Tinh dụi mắt: “Sao vậy?” 
“Anh Tinh nhanh thu dọn đồ đạc đi. Mưa lớn quá, hình như thôn bên cạnh có lở đất, đạo diễn thấy nguy hiểm nên bảo toàn bộ đoàn phim khẩn cấp xuống núi.” Lúc Tiểu Khương đang nói, phòng đối diện mở cửa ra. 
Ảnh Đế ăn mặc chỉnh tề bước tới, hai đầu lông mày cau chặt: “Dọn nhanh một chút, lát nữa có xe tới đón chúng ta.” 
Minh Tinh nhìn bên ngoài vẫn đang mưa to không dứt, lo lắng nói: “Mưa lớn vầy mà xuống núi có nguy hiểm không?” 
Ảnh Đế thở dài: “Lượng mưa vượt quá một trăm rồi, nếu gặp sạt lở thì càng nguy hiểm hơn, thôn dân đã bắt đầu sơ tán, chúng ta đi cùng họ.” 
Minh Tinh gật đầu, vào phòng thu dọn đồ đạc, Tiểu Khương cũng ở lại phụ giúp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-lap-lanh-nhat/3223233/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.