Minh Tinh lập tức đi thử trò chơi mà Đường Hâm Thành quảng cáo là tình yêu thuần khiết, qua năm cửa ải chém sáu tướng, trải qua trăm cay nghìn đắng cuối cùng cũng được cùng nam chính đi đến kết cuộc “Nhất sinh nhất thế nhất song nhân”.
Hắn nhìn chằm chằm vào đồ họa game, lòng đầy cảm động – sau khi chết đủ ba mươi tám lần, cuối cùng hắn cũng chơi được HE!! Xém chút hắn đã mời nam chính ăn đập rồi!
Sau khi chơi xong, hắn quay lại xem “Túy ngọa thiên hạ”, quả nhiên ngộ ra chân lý, giống như kinh mạch được đả thông, trình độ lý giải tác phẩm nâng cao một bậc.
Hôm sau lúc quay phim, trạng thái của hắn vô cùng tốt, gần như không NG lần nào, hắn và Đại hoa đều vào mood rất nhanh.
Đạo diễn Chu vốn chẳng ôm bao nhiêu kỳ vọng với Minh Tinh, dù sao cũng là một đứa đi cửa sau, nhưng bây giờ thấy biểu hiện xuất sắc của hắn thì không khỏi nhìn bằng ánh mắt khác.
Lúc giải lao, Đại hoa ngồi tám chuyện với Minh Tinh, trong lúc vô tình biết hắn cũng chơi “Năm tháng làm nam sủng của tôi” thì hai mắt phát sáng, kéo hắn nghiên cứu thảo luận chí choé.
Đại hoa: “Tác giả này trong Đambiz nổi ghê lắm, là đại thần đấy, hành văn tốt, tình tiết logic, chị thích văn của thím này lắm lắm luôn!”
Minh Tinh quả thật phải nhìn cô bằng cặp mắt khác: “Không ngờ chị thích loại tiểu thuyết này…”
Đại hoa thành danh đã lâu, kỹ thuật diễn xuất và nhân phẩm của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-lap-lanh-nhat/3223232/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.