Chương 38. Say rượu (H)
"Nói, cô là ai?" Phương Phỉ xoay người đè lên cơ thể Ngọc Cẩn, mắt say lờ đờ nắm lấy bả vai của người dưới thân, hét một tiếng vào tai cô.
Ngọc Cẩn nghiêng đầu theo phản xạ, bất lực nhìn bé hổ cọ lung tung trên người mình, vừa bực mình vừa buồn cười, biết thế đã không cho cô nhóc này uống rượu rồi, "Là cô, A Cẩn đây."
"Ha ha, A Cẩn, là A Cẩn của em đó nha, em cắn cô nè, đồ người xấu nè, chỉ biết bắt nạt em thôi." Vừa dứt lời, nàng nhắm ngay vào đôi môi mỏng kia, bao bọc toàn bộ cánh môi, gặm cắn.
"Ưhm..." Ngọc Cẩn kêu lên một tiếng, tuy là có hơi đau, nhưng cũng không vì thế mà đẩy nàng ra.
Mềm mọng ghê, nàng đang cắn thạch trái cây sao? Lạnh lạnh ngọt ngọt, nhịn không được lại dùng đầu lưỡi liếm lên "thạch trái cây", nhấm nháp bề ngoài thơm ngọt, sung sướng đến mức híp mắt lại, giống như cún con liếm đồ ăn yêu thích của mình, cầm lòng không đậu bèn dùng sức gặm gặm, sau đó lại không tha buông ra liếm liếm, như sợ mình tham ăn sẽ nuốt hết ngay.
Phương Phỉ được ăn thạch trái cây mềm ngọt thì vui vẻ cực kỳ, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc, nàng vặn người vì kích thích, trong lúc cử động, đôi chân dài của nàng chạm vào làn da non mịn bên trong đùi của Ngọc Cẩn. Ưm, thật là thoải mái, khiến Phương Phỉ cảm thấy kích động, như thể đói khát da thịt, bất giác đưa chân mình vào trong đùi Ngọc Cẩn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-dua-ai-toi/2557238/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.