Chương 11. Quay về
Vì sáng đó náo loạn nên tới tận 11 giờ hai người mới dùng bữa, cũng coi như là kết hợp cả bữa sáng và bữa trưa.
Trong phòng khách, Phương Phỉ đang mặc áo thun của Ngọc Cẩn, do người nàng mảnh mai nên chiếc áo có vẻ hơi rộng. Dưới chân thì lại mặc một cái quần đùi ngắn, bị vạt áo thun che lấp nên chỉ lộ ra cặp chân thon dài hoàn mỹ, bàn chân cũng mang dép của Ngọc Cẩn, tóc nàng buộc đuôi ngựa, nhìn qua trông có vẻ rất trẻ trung tươi mát. Hiện giờ đang nằm trong lòng người đẹp hưởng thụ việc được vị giảng viên xinh đẹp này đút ăn, nàng thoải mái nhắm mắt lại, chờ đồ ăn được đưa đến tận miệng mình.
"Đây, thịt bò em thích này, mở miệng ra nào."
Phương Phỉ nghe lời mở miệng ra, nàng cắn miếng thịt bò, thong thả cuốn vào trong miệng, nhai vài cái, chà, tay nghề của A Cẩn quả nhiên là lợi hại, thịt bò này tươi ngon mọng nước, mềm mịn giòn thơm, Phương Phỉ sung sướng đến nổi híp mắt lại.
Đột nhiên nàng cảm thấy có một bóng người đè lên mình, môi lưỡi bị người chiếm cứ. Ngọc Cẩn đưa đầu lưỡi vào, quấn quýt với chiếc lưỡi muốn chạy trốn của Phương Phỉ. Cô hôn cuồng nhiệt, mút chiếc lưỡi mềm mại của nàng, mạnh mẽ trao cho Phương Phỉ một nụ hôn Pháp nóng bỏng, thẳng đến khi Phương Phỉ vì nụ hôn nồng nhiệt này mà máu nóng dâng trào, phát ra tiếng thở dốc dồn dập yêu kiều, đến khi môi nàng bị hôn cho đỏ tươi thì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-dua-ai-toi/2557186/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.