Edit: Pinkie
Nghe Hứa Oanh gọn gàng dứt khoát hỏi thăm, ngược lại Hàn Tinh Tinh không có chút nào cảm thấy ngoài ý muốn, cô biết chút cảm xúc nhỏ này của mình không thể qua mặt được cô bạn thân. Có thể nói, bốn năm đại học, hai người cùng ăn cùng ở, đều cực kỳ thấu hiểu đối phương. Hơn nữa, khả năng quan sát của Hứa Oanh từ trước đến nay đều rất nhạy cảm, còn cô thì cũng không có ý muốn giấu diếm, cho nên khi vừa mới gặp mặt, mọi cảm xúc của cô đều lộ ra.
Thu lại biểu cảm trên lông mày, sửa sang lại suy nghĩ và ngôn từ một chút, Hàn Tinh Tinh bắt đầu nói từng chuyện gần đây mình gặp phải cho Hứa Oanh nghe. Những xoắn xuýt và hoang mang mà không thể nói cho người khác thì bây giờ, trước mặt Hứa Oanh, cô không hề cố kỵ gì mà nói ra tất cả.
Mà theo lời cô kể, biểu cảm của Hứa Oanh cũng có chút biến hóa.
Nói được một nửa thì nhân viên phục vụ đem điểm tâm ngọt và đồ uống tới. Hàn Tinh Tinh dừng lại một chút, chờ nhân viên phục vụ đem tất cả đồ ăn, đồ uống lên đủ, không còn quấy rầy nữa thì cô mức vừa khuấy đều trà sữa trong ly, vừa tiếp tục nói ra bối rối của mình với Hứa Oanh, hoàn toàn chìm đắm vào trong cảm xúc của mình.
Hứa Oanh không cắt ngang Hàn Tinh Tinh, nhưng trong lòng cô ấy lại lộp bộp một phát. Theo lý mà nói, sự nghiệp phát triển của bạn thân có vẻ thuận buồm xuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-be-nho/3329783/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.