Edit: Pinkie
Mới đầu, thật ra Hàn Tinh Tinh cũng không nhìn ra mọi người đang xa lánh cô. Nhưng sau khi cô giáo dạy diễn xuất giảng xong một phần, đưa ra nội dung tập luyện để mọi người lập thành nhóm nhỏ thì cô phát hiện, không ai nguyện ý ở chung nhóm với cô cả. Phải biết, đây không phải là lần đầu tiên cô lên lớp, xung quanh cũng có mấy ‘người bạn’ mà cô đã gặp ở những buổi học trước, mọi người vẫn luôn chung đụng không tệ lắm. Kết quả lần này, khi cô chủ động muốn cùng đối phương tạo thành nhóm thì lại bị từ chối không chút do dự.
Nhìn những người khác tụm năm tụm ba, thỉnh thoảng lại nhìn cô dò xét, ngẫu nhiên còn xì xào bàn tán mấy câu thì Hàn Tinh Tinh không khỏi có chút xấu hổ. Bởi vì khoảng cách gần mà cô còn có thể nghe rõ những lời bàn tán xôn xao kia. Đơn giản là đang nói gần đây cô có được nhiều tài nguyên tốt, cảm thấy cô được công ty bợ đỡ. Giọng nói kia mang theo chút xem thường, còn có cả chua ngoa nữa, giống như việc chỉ trỏ cô thể hiện các cô ấy cao thượng vậy.
Tốc độ trở mặt này làm cho trong lúc nhất thời, Hàn Tinh Tinh không thể phản ứng gì cả. Chờ đến lúc phát giác ra đối phương xem mình là trò cười thì cô nhanh chóng thu lại biểu cảm xấu hổ trên mặt, cố gắng bày ra tư thế bình tĩnh và thoải mái, không cho người khác có cơ hội chế giễu mình. Đủ để các cô ấy biết rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-be-nho/3329782/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.