Edit: Lune
Vạt áo bị Tạ Thầm kéo lấy, Nha Thấu đang ôm đống cành cây, nghe mấy lời hắn nói mà xấu hổ vô cùng. Cậu vô tình bẻ gãy một cành, lắp bắp nói: "Cậu đang nói gì đó?"
Nhân tình gì chứ, lại còn không được để ai trông thấy!
Quan hệ giữa họ rõ ràng rất bình thường được không hả!?
Nha Thấu không dám nói to, sợ thu hút sự chú ý của Cá vàng nhỏ ở bên kia.
Tạ Thầm không tiếp lời, chẳng biết đang nghĩ gì mà bỗng nói thẳng: "Hình như mấy NPC này rất thích cậu."
Điểm đáp xuống phó bản của hắn là ở trên đất liền nên đương nhiên biết rõ mối quan hệ bất hòa giữa Người cá với Loài người. Nhưng tên Người cá đuôi vàng kia lại sẵn lòng đi cùng thiếu niên lên bờ nướng cá, hẳn là độ thiện cảm của cậu ta với thiếu niên không tệ.
Hơn nữa, theo lời thiếu niên nói thì lúc cậu rơi xuống biển đã được một Người cá đuôi bạc cứu.
Người cá lại đi cứu con người, những điều này không hề giống như những gì hắn biết trước đó.
Dường như cậu rất được những NPC Người cá này yêu thích.
Giống với [Điều 13 nội quy trường] vậy, dù là khi nào thì thiếu niên cũng là người đặc biệt nhất.
Đón nhận ánh mắt dò xét của Tạ Thầm, Nha Thấu ôm chặt đống cành cây vào trong ngực, đoạn vội vã quay đi: "Tôi đi đây."
Tạ Thầm cười, lộ ra hai cái răng nanh: "Ừm."
"Nhưng mà Nha Nha này." Ý cười của Tạ Thầm vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-run-tay-nen-cong-het-diem-vao-sac-dep-roi/3628064/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.