Nhìn bóng người thì có vẻ là một người đàn ông trưởng thành, vóc dáng cao to, không biết đứng bên ngoài cửa sổ từ bao giờ.
Cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng Nha Thấu.
Mỗi lần cậu đốt một tờ giấy đều ngẩng đầu lên quan sát một hồi, cho nên cực kỳ chắc chắn rằng lúc đốt tờ thứ bảy không ai xung quanh cả, theo phán đoán ban đầu thì có lẽ người kia đến lúc cậu đốt tờ cuối cùng.
Thời gian đốt xong một tờ giấy rất ngắn.
Tại sao hắn lại đến đây trong một thời gian ngắn như vậy?
Người kia im hơi lặng tiếng đứng ở đó nhìn thẳng vào Nha Thấu, ánh mắt lạnh lẽo như thể đang nhìn một vật chết chứ không phải đang nhìn con người.
Đêm Hè vắng lặng, đến tiếng gió cũng không nghe thấy.
Màn đêm ngoài trường học vẫn náo nhiệt như cũ, ánh đèn lập lòe, gần như tương phản hoàn toàn với bầu không khí nghẹt thở bên trong.
Nha Thấu chống tay lên bàn, cơ thể cứng ngắc, thần kinh căng như dây cung, chỉ cần kéo ra là sẽ đứt.
Có vẻ như "Hắn" đã hết kiên nhẫn, không biết rút đâu ra một cái lưỡi hái khổng lồ phản chiếu ra ánh sáng sắc lạnh, như thể Tử Thần đến đòi mạng.
Một giây sau, "Hắn" phá vỡ cửa sổ nhảy vào trong phòng, giơ lưỡi hãi lên rồi xông thẳng đến Nha Thấu.
Âm thanh pha lê bị vỡ trong màn đêm nghe cực kỳ rõ ràng, có lẽ đã đánh động đến thứ gì đó đang tuần tra trong tòa nhà, cho nên tiếng động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-run-tay-nen-cong-het-diem-vao-sac-dep-roi/2975963/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.