Trước kia tính cách Phó Ý rất ngang ngược, người khác không biết nhưng Kiều Sâm biết rất rõ.
Cậu ấy sẽ không xông về phía bạn chửi mắng khí thế ngút trời, cậu ấy sẽ chỉ trực tiếp ấn đầu của bạn xuống đất nghiền ép, giúp bạn nếm chút mùi vị bê tông cốt thép trộn lẫn với đế giày dơ bẩn.
Kiều Sâm vẫn còn nhớ hồi năm nhất đại học, đám người Kiều Hành Trinh lại dám tìm đến thẳng Once, khi đó Kiều Hành Trinh đứng trước mặt bọn họ nói một đống lời tàn nhẫn, sau đó Phó Ý nghe đến không mức không nhịn nổi nữa, trực tiếp tiến lên mạnh tay túm cổ anh ta kéo xuống.
Mà khi tâm tình vị đại gia này không tốt, thường thường đều sẽ có một dấu hiệu không rõ ràng lắm.
Ví dụ như hiện tại, từ trong tiếng lạch cạch này Kiều Sâm rõ ràng ngửi ra được cái mùi “Tôi khuyên mấy người tốt nhất đừng quấy rầy ông đây tán gái”.
“Hi Hi, không phải em nói muốn ăn macaron của quán đối diện sao?” Anh rất am hiểu lòng người mà kéo Lương Hi đứng dậy: “Bây giờ chắc là tiệm mở cửa rồi, chúng ta đi xem xem?”
Lực của động tác không cho phép Lương Hi chống cự, mang cô ấy vẫn đang mơ hồ ra khỏi phòng.
Nghe tiếng khung cửa và cửa gỗ va chạm tiếng vang nặng nề, Khương Như Vũ chớp mắt, nghiêng đầu hỏi: “Có phải anh đe dọa đàn anh Kiều không?”
“Cậu ấy có chỗ nào anh có thể đe dọa chứ.” Phó Ý lười biếng khẽ hừ một tiếng rồi mỉm cười, cầm máy sấy tóc lên: “Anh sấy tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quyt-yeu-thich/1710379/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.