Edit by An Nhiên
Chu tiên sinh ở trong phòng khách, ngồi xếp bằng trên mặt thảm mềm mại, đang gõ máy tính. Hắn rất chăm chú, Tiểu Ninh đi tới cũng không chú ý, thẳng đến Tiểu Ninh gọi hắn một tiếng.
“Chu tiên sinh, cám ơn đêm qua anh đồng ý đi đón tôi…” Tiểu Ninh thấp giọng nói, bị người nhìn thấy tình cảnh như vậy, thật sự rất xấu hổ, “Đã làm phiền anh rồi, tôi phải về đây.”
Chu tiên sinh ngừng lại công việc trong tay: “Tôi muốn nói chuyện với cậu một chút.”
Tiểu Ninh đương nhiên biết hắn muốn nói gì, đối thoại tương tự đã phát sinh một lần rồi. Tiểu Ninh hiện tại so với Tiểu Ninh khi đó càng không muốn nói chuyện này với Chu tiên sinh.
Tiểu Ninh kiếm cớ cho mình: “Tôi, tôi vẫn có chút không thoải mái, hiện giờ tôi không muốn —— ”
“Tiểu Ninh!” Chu tiên sinh cắt ngang Tiểu Ninh, “Lần trước cậu trở về, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đã sắp sang năm mới rồi, vì sao cậu không về nhà? Người nhà không lo lắng sao?”
Tiểu Ninh trầm mặc, cậu muốn nói tôi là cô nhi, rồi lại nói không nên lời.
Chu tiên sinh mặc quần áo bằng len bình thường, có chút sờn, có lẽ bởi vì khuỷu tay luôn kê trên bàn, Tiểu Ninh nhìn rất rõ ống tay áo đều đã mài đến nhẵn. Hắn vẫn đeo kính không gọng lần trước cùng Tiểu Ninh đi mua, đó là chiếc kính mới đắt nhất trong tiệm, thời điểm mua Chu tiên sinh còn rất đau lòng giá tiền, kính mắt mốt như vậy, được Chu tiên sinh mang ở trên sống mũi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quang/270284/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.