Edit by An Nhiên
Lúc Tiểu Ninh đến nơi đã gần mười một giờ đêm. Sau khi xuống xe thì nhận được điện thoại của Chu Húc, hỏi cậu đã tới nơi chưa, có người nhà ra đón chưa.
Tiểu Ninh nào còn người nhà gì đó.
Cậu nói với Chu Húc, không có việc gì, cậu sẽ lập tức về tới nhà ngay.
Nhưng mà cậu cũng không có nhà, chỉ có một căn phòng thuê sắp hết hạn.
Tiểu Ninh đợi năm ngày. Nhận di thể, hoả táng, đốt hương hoá tiền vàng tượng trưng. Bác bá cậu vốn còn muốn giúp cậu thu xếp tang sự, Tiểu Ninh nói không cần. Những gì có thể làm đều đã làm xong, mọi người trong nhà đốt nhang thắp hương là được rồi.
Người như ba cậu, chết rồi có không biết bao nhiêu người trong lòng đều nhẹ nhõm.
Tiếp theo đó là nợ nần của ba cậu.
Ba cậu lại thiếu mười bảy vạn, chỉ có thể là Tiểu Ninh trả thôi.
Bác và cô nói, Tiểu Ninh cũng không dễ dàng gì, còn nhỏ như vậy, vẫn còn đang đi học, ngày trước nhà hắn thiếu nợ tiền của bọn họ, mọi người đều là anh em, liền xem như thôi. Nhưng hiện tại ba cậu thiếu những khoản nợ này, bọn họ thực sự không có khả năng giúp đỡ Tiểu Ninh, trước tiên bọn họ có thể vay tiền người khác, trả hết nợ, nhưng Tiểu Ninh phải viết giấy vay nợ, chờ tốt nghiệp thì trả lại.
Tiểu Ninh nói, vâng, tạ ơn bác và cô.
Tiểu Ninh lấy điện thoại di động ra, sửa lại con số bên trong sổ ghi nợ.
Lúc rời đi, Tiểu Ninh hoặc vứt hoặc bán mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quang/270281/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.