Edit by An Nhiên
Đoạn đường hai tiếng rưỡi trở về rất nhanh đã trôi qua.
Xe của Chu tiên sinh một lần nữa dừng ở cổng trường Tiểu Ninh. Tiểu Ninh đợi một lát, thấy Chu tiên sinh không có ý mở miệng trước, liền nói “Cảm ơn” và “Hẹn gặp lại”, đưa tay mở cửa xe, rồi lại mở không ra.
Chu tiên sinh thấy cậu muốn rời đi, mới mở miệng nói: “Tôi, tôi có lời muốn nói...”
Tiểu Ninh chờ hắn nói.
Chu tiên sinh do do dự dự: “... Tôi nói những lời này có vẻ rất kỳ quái, cũng không có tư cách, nhưng mà tôi nghĩ đi nghĩ lại, cần phải nói.”
Tiểu Ninh thoáng cái liền đoán được hắn muốn nói gì, nhưng không cắt ngang hắn, không nói thẳng: “Lời anh muốn nói tôi đều minh bạch, nhưng đạo lý không thể giải quyết vấn đề của tôi.”
“Tôi, tôi khẳng định không có tư cách nói với cậu những thứ này, tôi cũng không phải người chính trực gì, nhưng mà tôi cảm thấy cậu rất tốt, là một tiểu bằng hữu rất tốt. Cậu nhất định là gặp rất nhiều khó khăn, rất cần tiền, nên mới làm công việc này.”
“Tôi không phải tiểu bằng hữu.” Tiểu Ninh nói.
“... Tôi chỉ là muốn nói, khó khăn cậu gặp phải là khó khăn gì, liệu có phương pháp khác giải quyết hay không. Tôi rất cám ơn cậu đã giúp đỡ tôi, cũng muốn giúp cậu, vì vậy —— ”
“Hiện giờ tôi rất tốt, dù sao vẫn chưa bán mình, đúng không? Vấn đề của mình tôi có thể tự giải quyết, tôi cũng sẽ không để bản thân đi quá xa, không trở về quỹ đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quang/270280/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.