Huyền kính chiếu cô ảnh.
Thanh quang đêm đã trầm.
Nhất thiết phong TrúcNgữ.
Hàng đêm bầu bạn quânvừa.
—— Trận lửa kia tựa hồnhư cắn nuốt ánh mắt của hắn, suốt cả một ngày không tắt. Bóng trắng kia introng trí nhớ, miệng cười xinh đẹp như bức tranh vẽ.
06
Trường An.
“Cung nghênh Hoài An phunhân.”
Thị nữ lui về hai bênhành lễ, dáng vẻ vâng lời. Một phu nhân mặc áo hoa nâng cằm đi vào, nhà cửathâm u tịch mịch nay lại vang lên tiếng leng keng của vòng ngọc và trang sức.
Đi vào bên trong, cho hạnhân lui ra ngoài, vén rèm lên chậm rãi đi vào.
Trong tầm mắt, ở thưphòng có một nữ tử mặc đồ đen, đang kéo tay áo, yên tĩnh, tóc đen tùy ý xõa sauđầu, chỉ đơn giản dùng một cây trâm ngọc cài lên.
Thấy nàng đến, nữ tử hơiđộng thân mình, ngoái đầu nhìn lại.
Đôi mắt trong sáng nhưtrước, vẫn mỉm cười như trước, vẫn là dung nhan vĩnh viễn không phai tàn củatrước kia, đẹp như đóa hoabách hợp nghiêng nghiêng bên ánhtrăng. Những bông hoa trên trần thế như vì nhan sắc của nàng mà xấu hổ thumình.
“Chào.” Khuyên tai hoađào phát ra ánh sáng, nữ tử nhẹ nhàng mỉm cười: “Triều Âm.”
Viên dạ minh châu tronghộp gỗ phát ra tia sáng kì dị, nữ tử nhìn thoáng qua, vẫy vẫy tay chothị nữ cất đi, ánh mắt dừng trên người phụ nhân trước mặt. Tuổi tác cùng nămtháng vẫn chưa để lại trên khuôn mặt nàng bao nhiêu dấu vết, vẫn có thể nhìnra, khi còn trẻ nàng có vẻ đẹp kinh động lòng người thế nào.
Hoài An phu nhân ngồingay ngắn, giương mắt nhìn nữ tử.
“Đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quan-tu/44707/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.