Cảm nhận thân thể của người trong lòng run lên từng đợt. Quân Du Ninh liền ôn tồn đặt lên đỉnh đầu y một nụ hôn. Nhưng rất nhanh, đợi khi nghe được tiếng khóc nghẹn ngào của y, toàn thân hắn liền đã cứng đờ.
"Hức...sư tỷ...sư tỷ..." Trong lúc đầu óc mông lung, tựa như con thuyền lênh đênh trên biển lớn. Dạ Minh liền vô thức gọi ra cái tên làm mình cảm thấy an tâm nhất.
Nhưng đồng thời, lại chẳng khác gì dao đâm vào tim Quân Du Ninh.
Ái nhân ở dưới thân mình lại gọi tên người khác, đó là một loại trải nghiệm như thế nào? Khẳng định là sẽ chẳng thể nào tốt đẹp cho được...
Thậm chí, ngay cả đoàn hỏa nhiệt ở trong lòng cũng đều bị dập tắt không còn gì.
Nhìn người đầy mặt nước mắt ở trong lòng, không ngừng mê sảng gọi tên sư tỷ. Quân Du Ninh chỉ cảm thấy lòng đau như cắt, rốt cuộc cũng không thể nào tiếp tục hạ thủ được nữa.
"Đừng khóc, ta mang ngươi về." Ngón tay lau đi nước mắt của y. Nóng bỏng vươn nơi đầu ngón tay, tựa như lửa cháy bắt đầu thiêu đốt tâm can Quân Du Ninh.
Hắn giúp y thu thập thân thể hỗn loạn một chút, liền khom lưng đem y ôm lên, mở cửa rời khỏi phòng.
----------------------------
"A! Đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì a!!!" Đem đầu vò thành ổ gà, Dạ Minh liền dùng ánh mắt sinh không luyến tiếc nhìn chằm chằm nóc nhà.
Rượu quá mạnh, khiến hôm nay tỉnh dậy, đầu của y gần như là đau đến sắp nứt ra. Ký ức sau khi uống rượu vào cũng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quan-ma-sinh/1131807/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.